VIẾNG MỘ HÀN MẠC TỬ
Ông đã đi khi tuổi đời đang đẹp
Khoác trên mình
hai mươi tám mùa xuân
Để lai cho đời một kiếp trầm luân
Để lại cho đời một đấng thi nhân
Ông đã ở đây bẩy mươi bẩy năm
Gió sương tô đẹp nét phong trần
Cho đến ngàn năm
ngàn năm dương thế
Vẫn khóc nhớ ông bằng thơ ông
“Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ” *
Đến đây hương khói trong nước mắt
Chuông nguyện hồn ai
những nàng thơ
Mai Đình, Ngọc Sương, Thương Thương, Kim Cúc
Và Mộng Cầm đã về cõi thiên thu
Cuộc tình trần thế còn dang dở
Nơi cõi vĩnh hằng “Nàng thơ” tìm thơ
Nhớ ông như nhớ hồn non nước
Khóc ông, khóc cho những cuộc tình
17/10/2017
Trang 17 tập “Trang Đời”