“TRANG ĐỜI ” VIÊN MÃN

Khi về già người ta thường có nhiều tâm sự, mà những tâm sự lại chẳng mấy an vui bởi những mặc cảm về sức khỏe, về nỗi cô đơn, trống vắng…

Nhưng đến với TRANG ĐỜI của TG Đỗ Hùng Ngọc thì khác, ông bộc bạch:

“Già rồi nay mới tập làm thơ

Ý tứ từ vần… Cứ ngẩn ngơ

Niêm luật rối tinh, nhầm lẫn cả

Kiên trì học hỏi bởi yêu thơ”

  Ở tuổi 82 ông vẫn tràn đầy lạc quan, Ông viết:

“Sống có ích – Vui khỏe hơn

Bệnh chạy mất dép khỏi còn lo chi”

       (Bài Tự tu tự tập).

Ông thật hạnh phúc khi vẫn có  được người bạn đời dịu dàng, thân yêu kề vai sát cánh:

“Em 75, Anh 82 xuân

Ta cảm ơn nhau biết bao lần

Em bảo có phần do có phúc

Có Trời Em mới được có Anh

Anh nói có Em Anh có tất

Chúng mình một cặp đẹp duyên lành”.

  (Bài: Có nhau)

Và còn gì vui hơn khi Ông đang có một đại gia đình đầm ấm, hoàn hảo: Trai tài, gái giỏi, dâu thảo, rể hiền, các cháu nội ngoại ngoan ngoãn, giỏi giang. Niềm tự hào của Ông được thể hiện qua bài: MỪNG CON TRAI nhân dịp sinh nhật lần thứ 50:

“Mừng trưởng nam ngũ thập

Hoàng Sơn thơm Mít, Na 

Con cháu đều thành đạt

Rạng danh Đỗ tộc nhà ”

Mặc dù xa quê đã lâu nhưng ông là người thủy chung, sâu nặng nghĩa tình với nơi chôn rau cắt rốn:

“Vạn Phúc quê nội tôi ơi

Biết bao kỉ niệm từ hồi bé thơ

Tôi yêu tha thiết đến giờ

Hơn tám mươi tuổi như là đang yêu… “

   (Bài: Nguồn cội).

Yêu gia đình, yêu quê hương nhưng không lãng quên trách nhiệm công dân:  Ông có bài thơ cổ vũ cho công cuộc đấu tranh chống tham nhũng quyết liệt của Đảng do Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng phát động:

“Người đốt lò vĩ đại

Đang phất cao cờ hồng

Bắc – Trung – Nam đoàn kết

Tiêu diệt giặc nội xâm”

  Hay trong bài CỘT MỐC KHỔNG LỒ cũng vậy:

“Tư Chính biển Đông Tổ quốc tôi

Cột mốc khổng lồ hạ đặt xong rồi

Đế giàn khoan mười bốn ngàn tấn đó

Ta vui, bạn ta vui, chỉ bọn cướp không vui”

Vâng, “Ta vui, bạn ta vui, chỉ bọn cướp không vui ”.

Câu thơ, ngắn gọn, vừa dí dỏm lại vừa sâu sắc.

Thi lão Đỗ Hùng Ngọc còn có niềm đam mê đặc biệt với môn bóng đá. Trong tập thơ này Ông đã dành hàng chục bài cổ súy cho bóng đá nước nhà ( kể cả bóng đá Nga ). Ông tỉ mỉ theo dõi và ghi chép từng thời khắc ghi điểm để rồi vỡ òa trong niềm vui chiến thắng. Ông không tiếc lời ngợi ca HLV Pắc tài ba; Ngợi ca những chiến binh áo đỏ quả cảm đã góp phần vinh danh Tổ quốc. Ông còn muốn xây tượng đài cho những tên tuổi đã có công xây dựng và phát triển sự nghiệp bóng đá nước nhà.

Đọc những câu thơ đầy nhiệt huyết ấy không ai nghĩ Ông đã ngoại bát tuần.

Là người quảng giao, hồn hậu, Ông có những người bạn già thân thương gắn bó, như cụ Hính trong bài THĂM BẠN:

“Hai cụ Mậu dần tuổi 80

Lâu mới gặp nhau, tranh nhau nói

… Vẫn mày tao những chuyện ngày xưa

Vẫn mày tao cả chuyện bây giờ”.

  Hay trong bài BỘ BA cũng vậy:

“Cả ba ông đều là người nể vợ

Ôm nhau cười tạm biệt – Mưa – Rét … Xoàng!”.

Thật hạnh phúc, khi về già  vẫn còn có những người bạn tri âm tri kỉ từ thuở trẻ trai, mang đến cho nhau sự hồn nhiên, yêu đời, rất đáng được ngưỡng mộ.

Đọc TRANG ĐỜI của tác giả Đỗ Hùng Ngọc ta càng thêm trân quý lớp người cao tuổi như Ông, họ đã đi qua những năm tháng cam go, ác liệt của cuộc chiến tranh vệ quốc đầy mất mát đau thương nhưng vẫn luôn lạc quan tin tưởng, vững niềm tin vào tương lai tốt đẹp của Dân tộc, của quê hương.

Xin được kính chúc Thi lão Đỗ Hùng Ngọc và phu nhân trăm năm hạnh phúc với TRANG ĐỜI, viên mãn bên  con cháu và người thân.

Hà Nội, lập thu Canh Tý, 2020

  Nhà thơ Phạm Minh Tân